Thời điểm hiện nay,
toàn Đảng đang triển khai những nhiệm vụ trọng đại chuẩn bị cho Đại hội XIII và
đó cũng là dịp các thế lực thù địch đẩy mạnh những hoạt động chống phá cách
mạng nước ta mà một trong những trọng điểm của chúng là chống phá về tư tưởng.
Tình hình đó đặt ra những trách nhiệm nặng nề đối với cuộc đấu tranh tư tưởng,
trong đó đấu tranh chống các luận điệu sai trái, thù địch càng trở thành một
trong những nhiệm vụ bức thiết. Để thực hiện tốt trọng trách này, vấn đề nhận
diện các loại luận điểm sai trái, thù địch là hết sức cần thiết. Sau đây, xin
nêu những dạng luận điệu sai trái, thù địch để có những giải pháp xử lý cụ thể
và thích hợp.
Có thể thấy, sau nhiều
thập kỷ thực hiện chính sách thù địch, chống phá không đạt hiệu quả, các thế
lực thù địch đang thay đổi phương thức hoạt động. Mục tiêu nhất quán không thay
đổi của chúng là nhằm xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng CSVN, "phi chính
trị hóa", vô hiệu hóa quân đội, tiến tới xóa bỏ chế độ nhà nước XHCN ở
Việt Nam.
Khi Mỹ tiến hành bình
thường hóa quan hệ với Việt Nam,
Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã tuyên bố "Mỹ quan hệ với Việt Nam là vì quyền lợi của Mỹ và để chuyển hóa chế
độ chính sách ở Việt Nam
theo kiểu Đông Âu và Liên Xô cũ". Cựu Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ Kissinger
cho rằng "Những người cộng sản Việt Nam đã thắng trong chiến tranh, nhưng
họ sẽ thua trong hòa bình, trước đây cộng sản dùng súng để đuổi người Mỹ ra
khỏi Sài Gòn, ngày nay người Mỹ sẽ dùng dollar để đuổi cộng sản ra khỏi Sài
Gòn. Chính phủ Hoa Kỳ đã chi mất 1.000 tỷ USD trong chiến tranh Việt Nam, bây
giờ họ cũng không thể để cộng sản yên vị trên đất nước Việt Nam được". Âm mưu
của Mỹ là sử dụng con đường ngắn nhất lôi kéo Việt Nam theo Mỹ, dùng chính trị
để phát triển ảnh hưởng kinh tế, dùng kinh tế để chi phối sự lãnh đạo của Đảng
CSVN, dùng quần chúng để làm tăng thêm sự đối lập của quần chúng với chính
quyền và với Đảng.
Với ý đồ đó, Mỹ và các
thế lực thù địch đã thực hiện một loạt bước như ngoại giao thân thiện, chi phối
đầu tư, khoét sâu nội bộ, viện trợ kinh tế, cấp học bổng cho học sinh, nghiên
cứu sinh và nhận học sinh, nghiên cứu sinh sang Mỹ và các nước tư bản khác để
tiếp cận, từng bước thực hiện âm mưu lũng đoạn nội bộ ta. Chúng ráo riết chống
phá bằng mọi thủ đoạn vừa công khai, vừa bí mật, kết hợp bên trong và bên ngoài
hòng làm thay đổi quan điểm, lập trường chính trị trong nội dung các văn kiện
Đại hội Đảng, hòng làm cho Đảng ta suy yếu về chính trị, tư tưởng và tổ chức,
tạo nên và thúc đẩy nhanh quá trình tự diễn biến, làm xói mòn và mất niềm tin
của nhân dân đối với Đảng; làm suy yếu hệ thống lãnh đạo bằng cách loan tin bịa
đặt có mâu thuẫn trong nội bộ lãnh đạo cấp cao... Nhiều nội dung của tư tưởng
đa nguyên, xóa bỏ độc quyền lãnh đạo đã được ráo riết tuyên truyền dưới nhiều
hình thức để xâm nhập vào xã hội và nội bộ Đảng ta trong thời gian qua. Các đối
tượng thù địch nước ngoài tiếp tục gia tăng chống phá, xuyên tạc nội dung nghị
quyết, phá hoại quá trình thực hiện nghị quyết. Một số xu hướng mà các thế lực
thù địch tiếp tục thực hiện truyền bá những luận điệu sai trái:
- Tấn công vào nền
tảng tư tưởng của chúng ta - chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Các nhà
tư tưởng chống cộng, chống CNXH phê phán, đả kích tới tấp vào Chủ nghĩa
Mác-Lênin hòng làm lung lay nền tảng tư tưởng của chúng ta và đẩy chúng ta đi
chệch quỹ đạo của CNXH. Các thế lực thù địch tung ra đủ thứ lý luận nhằm bác bỏ
chủ nghĩa Cộng sản như: du nhập Chủ nghĩa Mác-Lênin vào Việt Nam là một sai lầm
lịch sử, chỉ đưa đến tai họa vì Chủ nghĩa Mác-Lênin là tư tưởng ngoại lai, xa
lạ với truyền thống dân tộc. Họ còn cho rằng lý luận Mác-Lênin chỉ giải quyết
vấn đề đấu tranh giai cấp, còn tư tưởng Hồ Chí Minh giải quyết đấu tranh dân tộc
thuần túy, không thể áp đặt mẫu học thuyết Mác-Lênin vào Việt Nam, nhất là
trong điều kiện kinh tế thị trường; vì thế các đảng cánh tả và nhiều đảng cộng
sản trên thế giới không coi chủ nghĩa Mác-Lênin là nền tảng tư tưởng. Và họ đưa
ra luận điệu rằng tại sao các nước theo chủ nghĩa Mác-Lênin chưa thể là nước
phát triển, còn tất cả các nước phát triển trên thế giới hiện nay đều không
tuân theo chủ nghĩa Mác-Lênin.
- Phủ định nền tảng tư
tưởng: phủ định học thuyết Mác-Lênin, cho là học thuyết Mác-Lênin chỉ phù hợp
với thế kỷ XIX, chỉ phù hợp với một chừng mực nào đó với trình độ, lực lượng
sản xuất và văn hóa Nga, không phù hợp với thế kỷ này, với nước ta, từ đó cho
rằng Chủ nghĩa Mác-Lênin lỗi thời ở Việt Nam.
Gần đây chúng chuyển
sang luận điệu "Việt Nam
đang bế tắc không chỉ về kinh tế mà còn về tinh thần. Không ai còn tin vào chủ
nghĩa Mác nữa, ngay cả các cán bộ cấp cao". Đồng thời chúng xuyên tạc chủ
nghĩa Mác-Lênin, đưa ra các luận điệu "đấu tranh giai cấp", "tập
trung dân chủ" là cổ vũ cho bạo lực, cho chiến tranh, cho độc quyền, độc
đoán, thủ tiêu dân chủ, không phù hợp với xu thế thời đại, do đó không thể thúc
đẩy xã hội phát triển.
- Phủ định tư tưởng Hồ
Chí Minh, cho rằng Hồ Chí Minh du nhập chủ nghĩa Mác-Lênin với học thuyết đấu
tranh giai cấp gây ra cảnh "nồi da nấu thịt" suốt mấy chục năm. Cho
rằng Hồ Chí Minh chỉ là người dân tộc chủ nghĩa, lấy chủ nghĩa Mác-Lênin làm
phương tiện; đưa chủ nghĩa Mác-Lênin vào Việt Namlà một sai lầm lịch sử...
- Phủ định các nguyên
lý cơ bản của chủ nghĩa Mác-Lênin, cho rằng hình thái kinh tế xã hội chỉ là một
lý thuyết về CNXH không tưởng, không bao giờ thực hiện được, sự sụp đổ CNXH ở
Đông Âu, Liên Xô là một tất yếu, dự báo trước. Cho rằng, nhà tư bản bóc lột
công nhân nào khi hiện nay các nhà máy, công xưởng toàn các rô bốt làm việc.
Cho rằng CNXH đặt xã hội lên trên cá nhân chỉ là đề cao một số người đang nắm
quyền trong xã hội đó.
- Tấn công vào đường
lối của Đảng, các thế lực thù địch cho rằng không thể làm trái quy luật bỏ qua
chế độ tư bản vì hiện nay Việt Nam đang xây dựng và phát triển CNTB dưới sự
lãnh đạo của Đảng. Vậy nên, cần giải quyết các vấn đề xã hội ở chừng mực nào
đó, theo chủ nghĩa xã hội dân chủ là tốt nhất. Chúng cho rằng, kinh tế thị
trường lại định hướng XHCN sẽ không thực hiện được đại đoàn kết dân tộc, sẽ bị
cô lập trên trường quốc tế. Chúng rêu rao: Đảng CSVN đã chọn con đường sai,
không thể có CNXH. Không ít kẻ đã lớn tiếng rằng "CNXH chính là bước quá
độ từ CNXH nghèo đói tiến tới CNTB, những ước mơ của CNXH thì chính CNTB đã
thực hiện rồi, rằng người ta có thể dễ dàng tìm thấy ở CNTB những lời giải đáp
đầy đủ cho mọi vấn đề được đặt ra trong đời sống loài người. Tóm lại, người ta
muốn nói những người Mác xít bàn về CNXH chẳng khác nào bàn về hư vô".
- Tấn công vào vai trò
lãnh đạo của Đảng CSVN, các thế lực thù địch đòi bỏ Điều 4 Hiến pháp, đòi đa
đảng. Các thế lực chống cộng tập trung đánh vào các nguyên tắc tổ chức và sinh
hoạt Đảng, đặc biệt là vào nguyên tắc tập trung dân chủ. Bằng việc vu cáo đảng
cộng sản chiếm quyền của dân, vi phạm dân chủ, nhân quyền, "độc đoán, đảng
trị", thực hiện sự chuyên chính của một đảng, sự thống trị quan liêu của
giới thượng lưu, chúng đối lập Đảng với Nhà nước, đối lập Đảng, Nhà nước với
nhân dân. Gần đây chúng đưa ra luận điệu mới rằng Đảng Cộng sản Việt Nam đã làm tròn
nhiệm vụ lịch sử là giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước. Điều kiện hiện nay
không còn phù hợp nữa để lực lượng khác mới đưa đất nước tiến lên.
Một số người không phủ
nhận hoàn toàn tính chất ưu việt của CNXH nhưng lại phê phán Mác về luận điểm
đấu tranh giai cấp, cách mạng xã hội, cho rằng những luận điểm này làm nghèo đi
những hình thức tiến hóa của xã hội, khuyến khích thù hận, mâu thuẫn, đấu tranh
giai cấp liên miên. Dựa vào một số "cải cách" ở các nước tư bản và
nhất là dựa vào các mô hình xã hội - dân chủ Thụy Điển, Phần Lan, họ cho rằng
từ CNTB tiến sang CNXH không nhất thiết phải thông qua cách mạng xã hội mà cứ
để cho nó phát triển tự nhiên, thông qua việc mở rộng dân chủ, đấu tranh nghị
trường để nhân dân tự lựa chọn chế độ chính trị mới.
- Về sứ mạng lịch sử
của giai cấp công nhân: chúng cho rằng, giai cấp công nhân chỉ là những người
có học vấn thấp, những lãnh tụ của giai cấp công nhân cũng thường có trình độ
văn hóa không cao, "lại được đào luyện trong một lôgíc chuyên chế bạo
ngược", cho nên giỏi lắm cũng chỉ có thể lật đổ chế độ cũ, chứ không thể
lãnh đạo toàn dân xây dựng được một xã hội mới tốt đẹp, nhất là trong thời đại
khoa học phát triển. Họ lập luận: "... nếu như giai cấp công nhân có sứ
mệnh lịch sử là "Người đào huyệt chôn CNTB" xây dựng một xã hội mới
thì tại sao ở những nước tư bản phát triển có lực lượng công nhân rất đông,
chất lượng cao lại không thực hiện vai trò lịch sử của mình? Đảng CSVN không
thể gọi là Đảng của giai cấp công nhân được, vì nó có rất ít tính công nhân mà
mang đậm tính nông dân, chịu ảnh hưởng nặng nề của chủ nghĩa phong kiến. Vì thế
nhiều cán bộ cao cấp của Đảng chỉ phấn đấu leo cao để tham nhũng, “lợi ích
nhóm”. Với những điều kiện như trên, giai cấp công nhân và Đảng CSVN không thể
lãnh đạo, xây dựng được CNXH đích thực ở Việt Nam..." v.v... và v.v...
- Phủ nhận mục tiêu,
lý tưởng, con đường đi lên CNXH, phê phán triệt để, bôi đen CNXH hiện thực, bác
bỏ con đường XHCN, công khai ca ngợi con đường TBCN. Cho rằng "đường lối
phát triển kinh tế thị trường theo định hướng XHCN là chắp vá, không tưởng.
Việt Nam
hiện nay đang đứng ở ngã ba đường, không biết đi theo con đường nào. Nếu không
hòa nhập vào thời đại, đi theo con đường TBCN thì sẽ bị trả giá, tự giác thì
đến đích nhanh hơn, không tự giác thì tất yếu cũng phải đi theo con đường đó, nhưng
đến đích đau đớn hơn, chậm chạp hơn". Gần đây có luận điệu xảo quyệt, thâm
độc hơn như "con đường mà Việt Nam muốn đi là thứ TBCN theo định
hướng XHCN, nhưng con đường này không thể thành công vì không thể nào giải
quyết thỏa hiệp giữa hai chủ nghĩa đối lập với nhau".
- Phủ nhận sự lãnh đạo
của Đảng CSVN và bôi nhọ lãnh đạo. Chúng lập luận, cho dù trong quá khứ có làm
nhiều thành tích thì đến thời đại mới đã hết vai trò lịch sử, không đủ khả năng
để lãnh đạo đất nước. Phản bác quan điểm, cương lĩnh của Đảng, đòi xóa bỏ vai
trò lãnh đạo của Đảng, các thế lực thù địch đòi "từ bỏ độc quyền lãnh đạo
là vấn đề căn bản vì đó là then chốt của chế độ dân chủ".
- Chống phá nước ta về
vấn đề nhân quyền. Một số nước Phương Tây đưa ra những chiêu bài "nhân
quyền cao hơn chủ quyền, nhân quyền không biên giới, vấn đề nhân quyền về bản
chất không còn được coi là công việc thuộc nội bộ của một quốc gia". Hơn
nữa, họ còn nêu ra rằng cộng đồng quốc tế có quyền tiến công vào bên trong lãnh
thổ của một quốc gia để bảo vệ nhân quyền và giải tỏa tai họa để can thiệp
"nhân đạo". Ngay cả khi quan hệ Việt – Mỹ đã được nâng cấp thành quan
hệ đối tác toàn diện, một số đối tượng trong chính quyền Mỹ vẫn công khai tuyên
bố: "Vấn đề nhân quyền vẫn sẽ là trọng tâm của sự bang giao giữa Hoa Kỳ và
Việt Nam.
Sự khác biệt về nhân quyền giữa Việt Nam
và Hoa Kỳ đã cản trở mối giao hảo giữa hai nước và sự tiến bộ chậm chạp về nhân
quyền đã làm tắc nghẽn sự phát triển của Việt Nam".
Mục tiêu của các thế
lực thù địch là tập trung hướng vào nội bộ ta, tìm mọi hình thức, tinh vi hoặc
trắng trợn, công khai hoặc bí mật, ráo riết làm cho nội bộ không ổn định, luôn
luôn gieo rắc ngờ vực, nghi kỵ, giảm sút lòng tin hòng gây chia rẽ, lục đục nội
bộ. Ví dụ các chiến dịch tung tin thường tập trung vào các kỳ đại hội, kỳ bầu
cử Quốc hội nhằm mục đích kích động, chia rẽ nội bộ. Xuất hiện nhiều luận điệu
hết sức thâm độc, nguy hiểm như "Phe thân Mỹ sẽ thắng và phe thân Trung
Quốc sẽ thua”. Theo số liệu thống kê hiện nay ở bên ngoài có 52 đài phát thanh và
truyền hình có chương trình Việt ngữ, mạng internet, 429 tờ báo, tạp chí, trên
40 nhà xuất bản tập trung tuyên truyền chống phá ta. Hàng năm có hơn 3 nghìn
tài liệu chiến tranh tâm lý phá hoại tư tưởng, 28 nghìn thư ân xá quốc tế xâm
nhập, tán phát qua con đường bưu điện quốc tế dưới dạng quà cáp, và gần 11
nghìn ấn phẩm được đưa vào bằng nhiều con đường khác. Các đài phát thanh RFI,
VOA, BBC liên tục phát những tài liệu, các cuộc phỏng vấn những phần tử người
Việt lưu vong ở nước ngoài để cắt xén, thổi phồng, xuyên tạc một số sự kiện ở
trong nước đưa lên mạng đang phát tán rộng rãi trong xã hội nhằm gây khó khăn
cho sự thống nhất về tư tưởng trong Đảng, đồng thuận trong xã hội trước thời
điểm Đại hội Đảng.
GS, TS. Vũ Văn Hiền
- Phó Chủ tịch Hội đồng LLTW
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét